Phổ cập chứ không phải là mật độ: 

Ngành Viễn thông trong rất nhiều năm qua có một từ rất thông dụng là "Mật độ" hay "Mật độ điện thoại". Chúng ta mất 10 năm, 20 năm, thậm chí 30 năm mới đạt mật độ điện thoại cao trên 80% - chúng ta coi đó là một chỉ số đánh dấu sự phát triển, và các nước đang phát triển vẫn đang mong như thế này. Thậm chí khi tôi trò chuyện với Bộ Bưu chính Myama, cách đây 5 năm họ cũng chỉ đặt ra đích 25 năm nữa mật độ điện thoại ở Myama sẽ là trên 70%.

Thế nhưng giờ, có rất nhiều vận dụng nếu chúng ta không đạt mật độ cao, thậm chí nếu không đạt mật độ 100% thì chúng ta chẳng thể khai triển được. Tôi tỉ dụ như chuyện đào tạo từ xa. Chúng ta mong con em mình giảm thời kì học hành ở trường bằng cách đưa một số chương trình đào tạo từ xa về nhà để các em có thể học ở nhà, nếu không đưa 100% truyền hình cáp đến mọi người, mọi nhà thì chúng ta ko có phương thức nào khác.

Rất nhiều nhà nước đã tinh thần được chuyện này, nên người ta đưa ra khái niệm: Viễn thông là hạ tầng quốc gia. Chữ nhà nước hiểu theo mấy nghĩa: Nghĩa một là phải phổ cập; Nghĩa thứ hai là ở những chỗ khó khăn quá thì Chính phủ bỏ tiền ra làm. Giờ đã có trên 50 quốc gia đi theo hướng này, thậm chí có một số nhà nước cực đoan đến mức đề nghị các nhà mạng không làm nữa, Chính phủ bỏ tiền ra làm, tỉ dụ như Úc đã bỏ ra mấy chục tỉ làm để tạo ra một hạ tầng nhà nước.

Thiếu tướng Nguyễn Mạnh Hùng – PTGĐ Tập đoàn Viễn thông Quân đội san sớt

Chữ mà ngành của chúng ta từ trước rất hay nói là Anywhere, Anytime, giờ, chúng ta cần bổ sung thêm chữ Anybody - có nghĩa là phải đến được mọi người và mọi nhà và thật may mắn là giá của các công nghệ không còn cao nữa. Nếu chúng ta làm được việc đấy thì viễn thông không còn là Alo nữa mà là vớ, len lách vào mọi cái.

 Mobile broad band là cơ hội để phổ cập: 

Chúng ta đã chứng kiến sự bùng nổ rất mạnh mẽ của điện thoại di động. Theo số liệu gần đây nhất thì mật độ điện thoại đã đạt đến gần 100% trên toàn thế giới. Câu chuyện Mobile BroadBand giờ chỉ đạt ở mức gần 30%, nhưng nó tăng trưởng rất nhanh với tốc độ là 40% và đối với các nước đang phát triển thì tốc độ nó còn cao hơn nữa. Đối với Mobile BroadBand, một dịp ước mong cũng không có đối với các nước đang phát triển là việc Phổ cập dịch vụ Internet.

Nếu nghĩ rằng Internet phải phê duyệt PC, chuẩn y đường truyền ADSL - đối với các nước đang phát triển gần như không có dịp tiếp cận, vì máy tính hiện nay giá rẻ cũng gần 400 USD, đường truyền ADSL giá rẻ cũng gần 10 USD/tháng. Nhưng nếu mong Smartphone có thể thay thế được PC, khi giá của Smartphone hiện cũng chỉ khoảng 50 USD, và đến năm 2015 dự định giá thành của Smartphone còn dưới 30 USD thì đây là một câu chuyện khác.

Viettel hiện cũng tham gia sản xuất Smartphone và giá cũng suýt soát 50 USD. Nếu chúng ta coi một chiếc Smartphone như một chiếc máy tính thì có thể giải được bài toán phổ cập dịch vụ căn bản đến với mọi người dân. Nếu chúng ta dùng 3G để cung cấp dịch vụ Internet thì trung bình hàng tháng người dân chỉ phải trả cỡ 2 USD, thậm chí không đến mức giá này. Như vậy, câu chuyện 400 USD để có một máy tính, 10 USD/tháng chỉ còn là 50 USD và 2 USD, chúng ta có thể phổ cập được internet đến với mọi người và mọi nhà.

Câu chuyện BroadBand Internet, BroadBand Mobile cũng phải có điều kiện của nó. Nếu chúng ta chỉ có tần số 2100 Mhz thì rất khó đạt được chất lượng tốt về 3G, đạt được vùng phủ tốt. Thành ra thắt phải có tần số thấp 800/900, đó là điều kiện tiên quyết.

 Sự trở lại của mạng nhất quyết: 

Có một thời đoạn trên 10 năm chúng ta nghĩ rằng mạng nhất thiết sẽ chết. Viettel thì nhìn thấy rằng, sẽ có sự trở lại của mạng nhất quyết, chỉ có điều đó là mạng một mực băng rộng. Nhìn vào số liệu, ở những nước đang phát triển tốc độ tăng trưởng của mạng khăng khăng băng rộng là 40% một năm. Viettel có thể là một trong những công ty trước tiên trên thế giới mà nghề chính là Di động thì hiện giờ tuyên bố nghề chính sẽ chuyển sang cố định băng rộng. Lý do mà chúng tôi nói đến nhất quyết băng rộng là vì chỉ duy nhất điều này mới giải được câu chuyện băng thông nhất thiết.

Có một điều ít người nói đến, đó là mạng nhất định chính là nền tảng cho mạng di động băng rộng. Bởi mạng di động băng rộng trong ngày mai là những trạm rất nhỏ, mỗi gia đình lắp một trạm, hoặc mỗi tòa nhà có 1 trạm. Để làm được chúng ta phải có một đường Internet băng rộng đến từng hộ gia đình, từng tòa nhà. Ai làm được việc đó? Chỉ có mạng nhất mực băng rộng. Đối với nhà nước, đối với doanh nghiệp, đây là thời khắc dể nhận thức đúng về mạng một mực băng rộng. Nó chính là cơ sở hạ tầng tương lai để cho một quốc gia, cho cả mạng di động và cho cả các áp dụng băng rộng.

 Khái niệm "Nhà cung cấp dịch vụ" thay thế khái niệm "nhà mạng": 

100 năm nay, ngành nghề chính của chúng ta là alô. 100 năm nay chúng ta kinh doanh chỉ dịch vụ alô, trong khoảng vài chục năm trở lại đây có thêm nghề kinh doanh SMS. Alô đã từng chiếm 100% doanh thu của các nhà mạng, hiện nay chiếm khoảng 75% và chắc vài năm nữa xuống 25%. Điều đó có nghĩa rằng nghề chính của chúng ta, dịch vụ chính của chúng ta không còn là miếng bánh chính nữa.

Chính vì vậy Viettel mới đưa ra khái niệm: Viễn thông không còn là viễn thông nữa. Viễn thông tấm phải chuyển sang các lĩnh vực khác. Khái niệm "Nhà mạng" hiện phải chuyển thành "Nhà cung cấp dịch vụ". Đặc biệt, niềm tự hào to lớn của doanh nghiệp viễn thông là màng lưới thì giờ không còn là niềm kiêu hãnh nữa rồi, mà niềm tự hào lớn nhất sẽ là lực lượng nghiên cứu, phát triển ứng dụng mới. Viettel gần đây cũng có sự chuyển dịch rất quan yếu, lực lượng làm trong lĩnh vực R&D, CNTT, phát triển ứng dụng mới đã có vài nghìn người, đây chính là tài sản lớn nhất của Viettel chứ không chỉ thuần túy là Network.

 Chúng ta cần có một sự phối hợp giữa Viễn thông,CNTT & Điện tử: 

Điện tử ở đây được hiểu là "Device". Phải chúng ta cộng được 3 nguyên tố này với nhau thì chúng ta sẽ đưa được vào mọi lĩnh vực đời sống từng lớp. Khi đso sẽ giải được câu chuyện đổi thay về Chất của một công ty Viễn thông. Tức là, công ty Viễn thông sẽ không còn là Viễn thông nữa. Giải được câu chuyện này, thì lĩnh vực sống, không gian sống của chúng ta không phải là 3-3,5% GDP, mà sẽ là 10-15% GDP. Tôi nghĩ đây chính là thời cơ khôn xiết lớn cho các nhà mạng, nếu chúng ta ý thức được sự thay đổi này.

Tôi xin lấy một thí dụ đơn giản nhất là Smart Metering (Công tơ điện thông minh). Hiện giờ Viettel đang làm với Điện lực Việt Nam. Với bài toán này, Telecom giải câu chuyện về truyền số liệu, Electronics giải câu chuyện Device (công tơ điện số hóa), IT làm Billing, tính cước và trừ tiền thời gian thực, giờ cao điểm và giờ không cao điểm.

 Nói đến viễn thông chúng ta hay nói câu chuyện Nhanh. Hiện thời, chúng ta cần Nhanh hơn. 

Tại sao phải nhanh hơn? Bởi vì khi chúng ta nói đến sự phối hợp giữa Viễn thông, Điện tử và IT thì chính yếu phụ thuộc vào ý tưởng. Làm thế nào để đo được Cholesterol,

Dịch vụ chứng nhậnChữ ký số VNPT-CA Công ty chuyên thiết kế website thương nghiệp điện tử, Dịch vụ đăng ký tên miền nhà nước, quốc tế

đo được bệnh Gout, sau đó nhắn tin cho khách hàng nhắc nhỏm, đó là ý tưởng hay và có nước đã làm được việc đó. Nếu chúng ta làm được, khách hàng sẵn sàng chi trả 10 USD/tháng. Vì chưng, trong tầng lớp mai sau, y tế và giáo dục sẽ là hai ngành được quan tâm nhiều nhất và phí tổn nhiều nhất. Đó là cơ hội và chúng ta phải làm nhanh hơn.

Một điều rất may mắn cho chúng ta,đó là các nước đã phát triển và đang phát triển căn bản không khác nhau nhiều, thậm chí, các nước đang phát triển còn có dịp lớn hơn, vì chưng gánh nặng dĩ vãng cũng chúng ta ít hơn họ, họ có nhiều công nghệ đã cũ kỹ, lỗi thời, còn chúng ta đi thẳng đến công nghệ đương đại. Đầu óc chúng ta sáng láng hơn. Đây là dịp lớn để các nước đang phát triển không những đuổi kịp mà còn vượt các nước đã phát triển.

Về điều tiết, quản lý, hiện chúng ta cũng có những cực đoan. Có những lúc điều tiết quản lý rất chặt, có những lúc thấy chặt quá thì lại thả bung. Tỉ dụ như về Hạ tầng thì quản lý, về Dịch vụ thì không quản lý và hướng dẫn. Lời giải ăn nhập nhất là sự kết hợp hài hòa giữa quản lý và không quản lý. Bao giờ cũng cần sự phối hợp này một cách rất nhuần nhuyễn, cực đoan về phía nào thì đều không đúng, nhất là trong những lĩnh vực mới như các dịch vụ nội dung.

 Nên hiệp tác với OTT: 

Viettel hiện có hơn 30 ngàn người trong và ngoài nước. Trước đây đó là niềm kiêu hãnh lớn, nhưng hiện đó lại là mối lo. Bây giờ lại xúat hiện những công ty 10 người và 100 ngàn USD. Thường thường, sự sáng tạo nhỏ bao giờ cũng tốt hơn sự sáng tạo lớn. Các công ty lớn sức sáng tạo không bao giờ và mãi mãi không bao giờ bằng một công ty nhỏ.

Thế giới lại đang chuyển sang một thời đoạn cần sự sáng tạo để đưa viễn thông, CNTT và Điện tử vào mọi lĩnh vực của đời sống từng lớp. Nếu các doanh nghiệp lớn không học được bài học để trở thành các ông nhỏ, hành động, sáng tạo, CSKH như các doanh nghiệp nhỏ thì không có cửa về dài hạn. Tỉ dụ như Kakao chỉ vài năm trở lại đây tăng trưởng mấy trăm phần trăm, mà Kakao chỉ có 200 người.

Các công ty Viễn thông, các nhà mạng bắt phải học một bài học nữa là cộng tác, làm ăn, chia sẻ với hàng nghìn ông nhỏ để san sớt những giá trị, ăn chia doanh thu với họ và đó cũng chính là lối thoát cho các nhà mạng. Ước mong của các nhà mạng đó là đạt được sự sáng tạo được như các DN OTT, ngay hiện thời, chúng ta cần phải học dần để trở nên ông nhỏ và ngay việc hiệp tác với những ông nhỏ trong việc san sẻ chuỗi giá trị.

Su chuyển dịch mà Viettel san sớt theo tôi chính là cơ hội cho các nước đang phát triển. Hiện Viettel đang tận dụng những cơ hội đó để làm ở Việt Nam và đi ra nước ngoài. Khi Viettel đi ra nước ngoài cũng có một triết lý rất quan yếu: Những gì tốt đẹp nhất của Viettel và của Việt Nam thì mang đi nước ngoài. Có nhẽ rất ít công ty trên thế giới làm được việc này. Những nước mà Viettel đầu tư thì thậm chí được áp dụng những công nghệ mà Việt Nam chưa dùng. Viettel đã khởi động những công việc trước hết để thực hiện mục tiêu quan yếu nhất: Biến Viettel thành một công ty không còn làm viễn thông nữa.

 L.M (Ghi)